12 thg 8, 2011

Em ơi! Đừng đóng cửa

tặng Khải Nguyên

Em thấy không ? Đừng đóng cửa tim mình !!!
Hà Nội vẫn dạt dào trong sóng nước lung linh
Tầng cao mới hiện lên ngàn ô cửa
Ô cửa nào là ánh mắt tôi nhìn ...

Khao khát về cơn gió mùa vô tình
Làm run rẩy bờ môi ai lạnh giá ...(*)
Em về giữa ngày hè yên ả (**)
Giọt nắng nào nhuộm đỏ cánh phượng bay

Rồi thu về xao xác lá heo may
Hồ gươm vẽ hình mây trời lồng lộng
Gieo vào nhau những lăn tăn xao động
Mặt nước hồ nghìn năm chẳng phôi pha.

Làm sao em níu được Trăng Ngà
Làm gương sáng soi chung đời trần tục
Mảnh gương trong mà nay ta có được
Gương mặt hồ - ta khỏa nước làm vui.

Em ơi, em ơi... Nặng nhân nghĩa ở đời
Hãy giữ lấy như lời thơ chị viết :
Hà Nội yêu thương không chỉ riêng tôi
Người hãy giữ cho riêng mình nữa nhé!

Mai Khoa
---
(*) ngày em hờn giận và ra đi là ngày đầu đông gió mùa về giá lạnh
(**) ngày em về dd là mùa hè (tháng 4) chính mùa phượng nở.

Không có nhận xét nào: