12 thg 8, 2011

Hà Nội và Mẹ




Tháng mười hai mưa phùn gió bấc
Dáng mẹ gày trong làn khói hương bay
Mười hai ngày đêm từ ấy đến nay
Con nhớ mẹ - nhớ tháng ngày đầm ấm .

Ngày mười chín con về từ nơi sơ tán
Lấy thêm sách, thực phẩm để mang đi
Trong tiếng bom B52 gầm rú ầm ì
Mẹ vẫn ôm con vào lòng dặn dò đủ thứ .

Mẹ ở lại chiến đấu cùng cô chú
Giữ mảnh đất này, cấp cứu bệnh nhân
Bệnh biện Bạch Mai những ngày cuối năm
Noel gần kề hẹn ngày xum họp .

Mười hai ngày đêm Hà Nội rung lên bần bật (*)
Trận chiến ngày càng ác liệt
Những thần sấm trúng lưới đạn phòng không
Trúi đầu xuống làng hoa ven sông.

Có tiếng hát của Giênphônđa
Trên mâm pháo từng giờ nhả đạn
Cùng cất lên Angiêlađêvit hát vang bài ca vòng tay bè bạn
Góp sức cho Hà Nội-Điện Biên Phủ trên không .

Nghe đài báo về những chiến công
Về những trận bom vùi trận địa
Con chạy dọc hành lang gào lên gọi mẹ
Dưới hầm sâu mẹ bị bom vùi .

Những tảng bêtông nặng hàng tấn đè lên hầm
Con còn nghe tiếng mẹ kêu cứu
Nhưng lòng đất sâu sức con nhỏ bé
Chỉ biết đứng nhìn tảng đá vô tri.

Mẹ vẫn nằm im trong tiếng nấc của con
Hà Nội chiến thắng – Mẹ ơi cờ đỏ thắm
Nắm đất thiêng gửi hình hài sâu thẳm
Ba mươi năm đất đã hoá linh hồn .

Giờ xanh thắm – Hà nội phố đẹp hơn
Bệnh viện Bạch Mai trên đường Giải Phóng
Xốn xang những chiều Đông trở gió
Tiếng gió thì thầm hay tiếng mẹ ru em...

Mai Khoa

(*) 12 ngày đêm Hà Nội Điện Biên Phủ trên không
(tức là từ ngày 18/12/1972 đến 30/12/1972)

Không có nhận xét nào: