12 thg 8, 2011

Thôi em về đi !



Không muốn ở thì ta không phải giữ
Níu kéo làm chi cho dạ sót gan đau
Em cứ đi, đừng ngoái lại đàng sau
Kẻo bước chân không về nơi bến đậu

Thôi em về đi trước thềm trăng mười sáu
Gót chân mềm thảng thốt nỗi đơn côi
Đành câm nín mở trang bước vào đời
Chưa vấp ngã mà sao đau đớn vậy

Trời Sài Gòn - trước tình người con gái
Trót đa mang nên day dứt trong lòng
Đành nín lặng vành khăn tang hai nửa
Nửa cho chồng, và nửa đắp cho con

Ơi người mẹ đớn đau và héo mòn
Bất chấp cuộc đời xô hai bờ vai lệch
Nước chảy đá mòn, chẳng bao giờ khô cạn
Người đàn bà cam chịu trước bão dông./.

Mai Khoa
---

(*)Người mẹ đau khổ trước cảnh hai cha con nhảy lầu tự vẫn ở C/c Phạm Viết Chánh Quận Bình Thạnh.

Không có nhận xét nào: