18 thg 11, 2008

Thơ và đời

Anh là thơ gieo vần cùng năm tháng
Bốn mùa vui buồn, khăn gói càn khôn
Từ thẳm sâu ký ức tâm hồn
Làm khuấy động biển trời thương mến.

Nửa thế gian từ nơi anh tìm đến
Cho đời em hoa trái ngát hương
Hãy là hoa e ấp ở bên đường
Thoảng trong gió gieo đôi vần thương nhớ.

Tiếng tạ từ đã buông xuống vu vơ
Thà câm lặng để dòng đời trôi nổi
Gặm nhấm niềm đau lại thấy mình có lỗi
Thà rằng quên để hoa ngát hương thơm.

Đừng bắt nhau phải nói lời thiệt hơn
Không ai thích nghe lời chua chát
Hãy vì đời hoà vào dòng nước mát
Lặn ngụp sông sâu để trút hết ưu phiền.

Thơ và đời
lại mỗi đứa một bên
Đôi quang gánh
đi cùng trời cuối đất ./.

Không có nhận xét nào: