18 thg 11, 2008

Thơ nghèo

Bây giờ
Vẫn còn người nghèo
Người làm Thơ còn nghèo hơn
Bởi chẳng ai bán thơ tình dạo ấy

Chân phương
Những kẻ yêu nhau
Tình trong trắng vậy
Ai nỡ xé nát cánh hoa mua...

Em tha thẩn sườn đồi...
miệng lẩm nhẩm đọc thơ
Chân đất,
áo nâu sòng
trên tay bài thơ Bằng Việt (*)

Quần chân què mà thơ vẫn hay vẫn mượt
Ai bảo nghèo là không tha thướt, mộng mơ...

Càng nghèo ta càng thương nhau
Cho đến mai sau
Thơ tình dù có đa đoan
giàu - nghèo
Vẫn là thứ làm cho tâm hồn ta khôn lớn...
bên nhau.


----------
(*) Nghĩ lại về Pautopxki .

Không có nhận xét nào: