27 thg 7, 2011

Vỗ về nỗi đau…



Bật máy lên
hồi hộp chờ nick sáng
em và ta quen nhau
không kể ngày tháng
lâu lắm rồi, ta như kẻ mộng du...

Thương em không bến không bờ
đứt từng khúc ruột
Nếu thế gian còn những điều ước
Ta nguyện gánh hết buồn tủi cho em

Ngày hôm nay
như đến hẹn lại lên
Ta lại gặp em trong giây phút bình minh vừa ló
Mặt trời sáng tỏ
ngập ngừng giây phút chia tay

Rồi ngày mai
Có còn như hôm nay
Có tiếng nói cười buồn than nức nở
có khỏang trời bình yên cơn gió
đừng chạm vào nỗi đau em


Mong manh nắng lên

chói mắt
chiều hòang hôn
vụt tắt
lo sợ vớ vẩn lại nghĩ đến em
thằng nhỏ hay hờn giận
thằng nhỏ làm thơ hờn ghen

với biển
với mưa đại ngàn
với sao trời
với màn đêm...

Ta nắm tay em thật chặt kẻo cách xa thêm
ngày mai sẽ vui hơn hôm qua và trước đó
Biển ơi, rì rầm sóng lăn tăn vừa đủ
Vỗ về em, cho nhẹ những lo âu

Nhường cho tôi cơn sóng bạc đầu
Để che lấp nước mắt rơi trên má
Ước ao những chiều êm ả
Em vẫn là em chan chứa thương yêu


Nghe không em,
bao la, mênh mông,
hạt cát biển khơi sáng lên ánh bạc
Đêm nằm nghe biển hát
mà lòng ta nức nở với thương yêu.


Mai Khoa.


Không có nhận xét nào: