Bởi trăng khi khuyết khi tròn
Thế nên ai đó vẫn còn ngẩn ngơ
Gieo thơ mà chẳng hiểu thơ
Thành ra vấp ngã vào tơ trăng vàng
Đừng vin tấm áo chị Hằng
Lỡ mai áo rách thì văng xuống hồ
Thà rằng đứng ngó nàng mơ
Chông chênh thì cũng có thơ mang về
Trăng non cho đến trăng già
Trăng bao nhiêu tuổi vẫn là vầng trăng ./.
Mai Khoa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét