27 thg 7, 2011
Thương một người thương một đời
Tặng Chị Bảy_ytm
Đời mưa nắng mấy ai êm ả
Cuộc chia ly từ tạ mẹ cha
Bấy giờ tuổi nhỏ như hoa
Bụi trần chưa vướng đường xa chưa từng
Kiếp long đong qua rừng vượt biển
Tự thân mình bèo dạt mây trôi
Thấu đời muối mặn gừng cay
Đem thân ví với sương mai nhạt dần
Cũng bởi tại số phần oan nghiệt
Tính ngang tàng ngay thiệt không tha
Thoát ly tự kiếm sinh nhai
Làm thân cỏ dại nắng mai sương chiều
Chị Bảy ơi sương chiều đã phủ
Giờ chẳng lo nhạt phấn phai son
Ơn sâu nghĩa nặng vuông tròn
Mẹ già bóng nắng xiêu mòn đôi vai
Mong chị về vuốt sợi nắng mai
Trên tóc mẹ ngày ngày thương nhớ ./.
Mai Khoa.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét