15 thg 8, 2011

Thà khóc được



Trả lại đây nỗi vất vả lo toan
Những cám dỗ ngày thường dấu mặt
Ta vờ như hình hài che khuất
Không thấy mình vụn vỡ cả tâm can


Sống mà như không sống ở thế gian
Nhìn mà như chưa bao giờ nhìn thế
Nỗi ước ao ta là ta chỉ một lần có thể
Dây leo bám vào tường gió hất ngược bơ vơ .


Ngày buồn
Mai Khoa, 26/10/2007

Không có nhận xét nào: