27 thg 11, 2008

Chia tay mùa thu

(Con đò Chèm ta đi về mấy bận)

Những cơn gió đã bắt đầu thổi mạnh. Hàng cây mới trồng dặm giờ đã bén rễ, nhưng chưa đủ đương đầu với một đợt áp thấp nhiệt đới, cứ ngả nghiêng, tuốt từng chiếc lá vàng... Rùng mình trong cơn gió lạnh , Thu ơi! chào nhé !!!... Cơn mưa bắt đầu , từng hạt bay lả lơi theo chiều gió rồi mạnh dần, mạnh dần thành một trận cuồng phong, kết hợp mưa và gió tưởng chừng nuốt chửng những ai dám đương đầu giữa trời vào lúc này...

Tiễn thu đi mà lòng thấy ngổn ngang những giọt buồn còn vương trên mi mắt. Đã lâu lắm rồi tôi mới được đằm mình trong Thu, Hà Nội như người tình cứ dịu dàng trong gió thu mơn man suối tóc... tóc của Thu xưa xanh và mượt như dòng sông ngày thu trời cao xanh lồng lộng. Tóc Thu nay có lẽ bởi pha tạp và bộn bề đã phai đi, thưa thớt và không còn tung bay... Dẫu gì, Thu cũng làm cho ta nguôi ngoai bởi những con đường mới mở thênh thang lắm. Những toà nhà đang chắn tầm mắt của ta và len lỏi trong hàng cây. Từng chùm, từng chùm trăng trắng, mùi hương dịu nhẹ... Em ơi, hoa sữa đấy, vương trong chiều thu nhớ làm ta ngây ngất đến lãng du... tưởng mình đang bay lên bay lên trên tất cả lo toan, trên tất cả tủi hờn xa vắng, bay lên theo nhịp thở thời gian... lắng đọng và êm ái ... Ta đã về trong vòng tay người... Hà Nội ơi, thương làm sao những hoa cỏ may quện trong ống quần lam lũ rượt đuổi theo lũ dế ven sông....

Sau cơn mưa, dế nhiều vô kể... Lặng lẽ vòng xe quay về Từ Liêm, con đò Chèm đang đón khách, mớn nước đã ngấp nghé...ra đi. Đò ơi... xuôi về bến đợi... Bên kia sông là làng quê của bạn, ta xa nhau bởi dòng sông Hồng cuồn cuộn phù sa, ta gần nhau cũng bởi dòng sông bồi đắp... Lắng nghe sông kể về miền yêu thương, về những đôi tình nhân đã ngắm nhìn nhau trong dòng Hồng Hà mà thề nguyện suốt đời ... chung thủy yêu sông.

Hà Nội tiễn ta đi vào đêm mưa gió... Nhưng ta sẽ trở về vào ngày nắng đẹp...
Thênh thang, mơn man gió và nắng và khúc hát yêu nhau... ngày về...
Hẹn ngày trở về.

Thuhanoi. 9/2005

Không có nhận xét nào: