6 thg 2, 2021

TÔI ĐI GIỮA NGÀY VUI

Trân trọng giới thiệu cùng bạn bè thi hữu toàn tập thơ PHẠM THỊ MAI KHOA. 

Dưới đây là tập 1 Hoa đồng nội - viết trong khoảng thời gian tại ngũ (1975-1980) và công tác tại đoàn chuyên gia A 40 Campuchia (1980-2004).

Tuyển tập gồm 24 tập sẽ xuất bản lần lượt tại đây
Kính chúc quí vị mọi điều tốt đẹp và luôn đồng hành cùng trang thơ Mai Khoa.

Tháng giêng 2019.

TỰ BẠCH


Tôi sinh ra và lớn lên trên mảnh đất thân thương, nơi ấy Hà Nội. Quê ngoại là cái nôi nuôi dưỡng tuổi thơ, cái thời đẹp nhất ấy tôi đã sống với ngoại cùng các em, lam lũ với trẻ chăn trâu và quen dần với hạt gạo củ khoai nơi thôn dã, nơi ấy không có bon chen, không thù hận, nơi có nhiều tình thương một nắng hai sương của ngoại. Nhân cách được hình thành từ đấy, rồi lớn dần theo năm tháng, con người biết sống độ lượng, nhân từ, bao dung, biết chan hoà với mọi người, biết nâng niu những thành quả thuở ban đầu. Trái tim biết rung động trước những câu ca dao, những lời ru ngọt ngào và tự bao giờ đã thành lẽ sống không thể thiếu được – thơ như lời tự sự cứ tuôn ra – trào lên, thôi thúc một tâm hồn.

Hà Nội – thời áo trắng vô tư và Khu tập thể Kim Liên với bè bạn thân thương, thầy cô yêu quí của Trường Kim Liên, Trường Đống Đa đã giành cho tôi một tình cảm dạt dào – tôi đã mang theo suốt cuộc đời những hình ảnh, những con người ấy, mảnh đất ấy.

Giật mình, thêm vài sợi tóc sương, nhưng chẳng có gì vui bằng được trải tâm hồn mình trong thơ ca. Thơ và đời là sự gắn kết đáng yêu, đáng trân trọng, thơ là người bạn tri âm không bao giờ phản bội thân chủ, là nửa thiếu của lòng trắc ẩn và chia sẻ nỗi niềm khi chỉ còn ta với ta, ta trơ trọi giữa cuộc đời, với niềm khát khao cháy bỏng vươn lên mãi để tự hoàn thiện. Nghĩ được, nói được và làm được cái điều mình ấp ủ, cuộc sống đời thường đã trở nên thi vị hoá, nó không tô hồng cuộc sống mà tận hưởng hết gai góc cuộc đời.

Cái hạnh phúc đích thực của người làm thơ là biết mình đang làm gì và cần phải làm gì để không bị lôi cuốn vào guồng máy nhân sinh. Cũng còn nhiều điều phải nói, bởi vì vạn vật thay đổi, tâm lý thay đổi, xã hội và con người sẽ phải thay đổi theo dòng thời gian. Bởi thế, ta lấy cái nền tảng gia đình làm trọng, cái tâm biết sống vì mọi người, biết chia sẻ nỗi vất vả, lam lũ của những mảnh đời còn nhiều khó khăn, bởi nghị lực đã thắng cái cỗi cằn. Muốn gửi gắm chút tình đời, tình người với đôi dòng tâm sự.

Xin chân thành cảm ơn các nhà thơ, nhạc sĩ, họa sĩ cùng bạn bè và thân quyến đã giúp đỡ tác giả hoàn thành tác phẩm.

TP.Hồ Chí Minh, ngày 15 tháng 11 năm 2017 
Phạm Thị Mai Khoa





Không có nhận xét nào: