10 thg 6, 2018

983. KHI ANH LÀM THƠ

Tặng anh Hồ Viết Chấn


 Mai Khoa

Có một ngày em đã nhận ra
Nụ cười anh đượm chút ưu tư
Ánh mắt dường như đang thầm nói
Anh của hôm nay đã khác xưa

Có một giờ trong chuỗi bình yên
Lời không nói sao mà sâu lắng
Bàn tay thô ráp gầy guộc xa vắng
Vuốt tóc em truyền lửa đam mê

Có một giây vừa mới thoáng qua
Khiến lòng em chao ơi xao xuyến
Anh mỉm cười nụ cười độ lượng
Lơ cho em giây phút dại khờ

Cuộc đời này đi cuối bãi cùng bờ
Chẳng đâu thấy nụ cười như thế
Là khi hiểu nhau là biết tha thứ
Là cùng nhau chia sẻ nỗi lo toan

Chẳng thánh nhân chẳng phải thiên đàng
Là cuộc sống thường ngày bình dị
Chung nhau niềm vui, sẻ chia vất vả
Những nhọc nhằn khuya sớm bên nhau

Thơ anh viết không nói bể dâu
Không to tát ngôn từ vạm vỡ
Tiếng thơ ngân như chạm vào gió
Gió toả lan dịu mát nắng trưa hè.

SG, Ngày 5/5/2018.

1 nhận xét:

Vũ Giang nói...

Chào chúc hai bạn luôn khoe vui hp.