3 thg 11, 2008

Món nợ đồng lần

(Viết tặng mẹ)

Quá khứ là lịch sử
Hiện tại là lịch sử của tương lai
Ta đang làm cái ý nghĩa thiêng liêng - làm lịch sử cho tương lai...

Nơi tôi sinh... Hà nội !
Ngày tôi sinh...một ngày bỏng cháy .
Những tháng ngày mẹ tần tảo đến vậy
Địu những lon gạo với sắn khoai mang về nơi sơ tán
cách Hà Nội hơn nửa ngày đường
trèo đèo vượt dốc
trong mắt con mẹ trở thành anh hùng.

Con khôn lớn trong tiếng B52 bom đạn bão bùng
Thấu hiểu nhiều những lời mẹ hát ru
Chiến tranh đi qua yên ả cánh cò
Con cắp sách đến trường trong niềm vui
tương lai trọn vẹn.

Mẹ vẫn là người theo con
trên bước đường lận đận
Cơm áo gạo tiền
Những thói đời bon chen sấp ngửa triền miên
không gì quí giá bằng sự hy sinh của mẹ .

Sự nghiệp con dù hanh thông đẹp đẽ
Dù lên ngựa xuống xe - khăn áo tứ bề
Vẫn không bằng đôi chân chai sần của mẹ
Cho con cuộc sống bình yên.
Mẹ là bà tiên trong mắt con điểm hai màu tóc
Da xạm đồi mồi bàn tay gân guốc
xoáy vào lòng con da diết thương yêu
Con trở thành người mẹ, càng thương mẹ
thật nhiều
Cuộc sống là món nợ đồng lần
không bao giờ trả hết ./.
MK.

Không có nhận xét nào: