Từ buổi ấy thu đi
Anh không còn nhớ nữa
Chỉ thấy hồn nghiêng ngửa
Mỗi mùa lá vàng rơi
Đôi lúc thốt người ơi
Cơn thở dài sóng sượt
Chớp chớp đôi mi ướt
Thăm thẳm biếc bầu trời
Mùa thu ấy xa rồi
Maí trường xưa rêu phủ
Đàn ve cùng ủ rũ
Trên cành thu xác khô
Nhìn vườn cây cổ thụ
Lũ học trò trẻ trung
Nô đùa đỗi vui mừng
Nhớ mùa thu xa ngái
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét