Tặng Thu hà Nội
Ồ lạ thật
Giữa trưa hè ngắm thu
hà Nội
Ba mươi bốn năm rồi
Kỷ niệm giấu trong
tim
Thật hay mơ, anh ngồi
đó lặng im
Ngắm trời thu trong
mắt em – Hà Nội
Em vẫn thế, một thời
mong đợi
Của một thời trai
trẻ, lính sinh viên
Không thể quên đâu
hai tiếng… đen
Sao lắng đọng trong
tim anh đến thế
Anh vẫn nhớ hoài một
câu “không thể”
Để rồi hôm nay anh
ngồi đó sững sờ
Tình yêu thật đơn sơ
Mà chứa bao điều mới
lạ
Em như giọt sương
lung linh trên cành lá
Sáng đẹp Hà Thành nơi
đất mẹ sinh ra
Anh chợt nghe trong
sâu thẳm bài ca
Tình yêu nối dài nỗi
nhớ
Dẫu không phải là
chồng là vợ
Bên nhau anh… ngắm…
em cười…
Nguyễn Thế Hiên (HVCT-D6)
28/5/2010
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét