Thuở bé thơ theo mẹ về quê
Nơi làng nghề chằm nón lá
Những tàu lá xõe ra phơi nắng
Lá biếc xanh chuyển màu trắng nõn nà
Những chiếc nón ra đời từ tay bà
bằng những đường kim nhẫn nại
Cái chóp xinh xinh đường tròn lớn mãi
Như những con đường theo bước chân đi.
Chiếc nón mỏng manh che nắng che mưa
Che những nụ cười hồn nhiên tuổi trẻ
Nón lá Việt Nam đã đi muôn ngả
Vẫn nét dịu hiền như con gái tròn trăng
Chị dắt tay em qua những tháng năm
Đã lớn lên và trở về thôn cũ
Bà đã ra đi về nơi thiên cổ
Những đường chằm còn mãi mãi vươn xa.
Thân tặng bà con quê nón "Chuông" Hà Tây cũ (Hà Nội ngày nay).
Mai Khoa. 14/11/2011 22:37'
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét